Tình Xuân nồng ấm đã khơi
Khi Cha với Mẹ xây đời uyên ương!
Hai Người khăng khít, vấn vương
Hài hòa, mẫu mực, nêu gương điển hình!
Hoa Xuân tô thắm gia đình
Là lòng Cha-Mẹ hy sinh đủ điều!
Dáng Xuân rực rỡ, mỹ miều
Là tình Cha-Mẹ thương yêu đậm đà!
Hương Xuân ngào ngạt lan xa
Là lòng Cha-Mẹ mặn mà thương con!
Nhạc Xuân trầm bổng, véo von
Là lời Mẹ hát ru con ngọt ngào!
Vườn Xuân rộn rã, xôn xao
Là ơn Cha-Mẹ cần lao miệt mài!
Ý Xuân bền vững lâu dài
Là lời Cha-Mẹ cho bài học hay!
Áo Xuân chẳng tốn tiền may
Là gương Cha-Mẹ ăn ngay, ở hiền!
Quà Xuân chẳng phải tốn tiền
Là con hiếu thảo và siêng học hành!
Công ơn dưỡng dục, sinh thành
Là Xuân bất tận, tốt lành cho con!!!
Giờ đây Cha-Mẹ không còn
Tấm gương vằng vặc theo con suốt đời!
Tác giả bài viết: Phan văn Phước
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Antôn Nguyễn Hữu Quỳnh (Năm) là một y sĩ và là thầy giảng; sinh năm 1768 tại Mỹ Hương, Quảng Bình; chết 10 tháng 7 năm 1840 tại Ðồng Hới. Ngài bị bắt năm 1838 vì thuộc Hội Thừa Sai Balê. Trong hai năm tù ngài chăm lo cho các tù nhân và chịu đựng nhiều cuộc tra tấn. Bị xử giảo (thắt...