GIÁNG SINH TRONG ĐỜI
Tha phương, buồn nhớ những ''No-en''
Cả nhà sum họp, dán lồng đèn
Hình ''ú'', ngôi sao năm, mười cánh
Thánh Ca trầm bổng giữa đêm đen...
Tha phương, buồn nhớ những Giáng Sinh
Chuông ngân thanh thoát, tựa tâm tình
Dâng lên Thiên Chúa: Cha Từ Ái
Sai Con giáng thế, cứu nhân sinh
Tha phương, buồn nhớ những Thánh Ca
''Đêm Đông lạnh lẽo Chúa sinh ra...''
''Hội Nhạc Thiên Quốc'', ''Lời Thiên Sứ''
Hát đi, hát lại, lệ trào ra...
Nơi đây thưa thớt ánh sao đêm
Nghe mưa tí tách ở bên thềm
Tiếng mưa là nhạc làm buồn nhớ
Giáng Sinh thơ mộng thuở êm đềm...
''Tha phương cầu thực'' nghĩa là sao?
''Thực-hư'' khác biệt ở chỗ nào?
Bình an đích ''thực'' cho nhân thế
Khi người chúc tụng Đấng Tối Cao!
Quê Hương Vĩnh Cửu đẹp biết bao!
'Nơi Đây'' Chúa dạy Thiên-Sứ Chào:
''Kính Mầng Trinh-Nữ là Ân Phúc...!''
Để cho Cứu-Chúa xuống, ngự vào!
Đêm nay lạnh lẽo, đứng co ro
Nhìn vào Hang Đá, thấy lừa, bò
CHÚA CẢ Trời-Đất nằm máng cỏ!
Tha phương, nhớ Nước, lòng buồn xo!
Đaminh Phan văn Phước
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Antôn Nguyễn Hữu Quỳnh (Năm) là một y sĩ và là thầy giảng; sinh năm 1768 tại Mỹ Hương, Quảng Bình; chết 10 tháng 7 năm 1840 tại Ðồng Hới. Ngài bị bắt năm 1838 vì thuộc Hội Thừa Sai Balê. Trong hai năm tù ngài chăm lo cho các tù nhân và chịu đựng nhiều cuộc tra tấn. Bị xử giảo (thắt...