TÌNH MẸ QUANH NĂM
Trời mùa xuân, quây quần bên bếp lửa
Nghe mẹ kể mà mê chuyện ngày xưa
Tiếng lửa reo hòa theo tiếng hạt dưa
Cắn đỏ môi, trông nồi bánh chín chưa!!!
Trời mùa hạ, nước rau má, chanh dừa ...
Mẹ mang ra, cả nhà ai cũng ưa
Trời oi bức, nóng nực nhất ban trưa
Mẹ nấu cơm, canh thơm, cải muối dưa ...
Trời mùa thu, sau khu vườn nắng thưa
Mẹ vằm chuối để nuôi heo nhiều lứa
Tiếng thớt kêu nhanh đều như vó ngựa
Nghe mẹ vằm, heo nằm chuồng quậy cựa
Trời mùa đông, gió lộng luồng qua cửa
Mẹ chằm nón, ru con, võng đong đưa
Tiếng kẽo kẹt êm theo tiếng nhạc mưa
Và ca dao ngọt ngào, tình chan chứa
Bao năm rồi, mồ côi hết chỗ dựa
Mưa ngoài trời, lòng tơi bời, lệ ứa
Nhớ bốn mùa, tình của mẹ năm xưa ...
Buồn da diết, kể biết mấy cho vừa?
Tác giả bài viết: Đaminh Phan văn Phước
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Antôn Nguyễn Hữu Quỳnh (Năm) là một y sĩ và là thầy giảng; sinh năm 1768 tại Mỹ Hương, Quảng Bình; chết 10 tháng 7 năm 1840 tại Ðồng Hới. Ngài bị bắt năm 1838 vì thuộc Hội Thừa Sai Balê. Trong hai năm tù ngài chăm lo cho các tù nhân và chịu đựng nhiều cuộc tra tấn. Bị xử giảo (thắt...