Xa xôi biền biệt, nhớ xuân
Những ngày đầm ấm quây quần bên nhau:
Mẹ già tóc đã đổi màu
Loay hoay đứng chặt những tàu chuối xanh
Hơ qua trên lửa thật nhanh
Để cho lá héo, xếp thành chồng cao
Tay cầm cẩn thận con dao
Rọc từng tàu lá, mang vào, khom lưng
Đưa cho Cha gói bánh chưng
Xong rồi, Mẹ gọt dừa, gừng, bí đao
Khoai lang, cà-rốt... để ngào
Cắt hành, củ kiệu, su hào...đầy thau!
Nhà chờ bánh chín cho mau
Tét* ra từng miếng, chia nhau ăn liền!
Giao-Thừa trong cảnh đoàn viên
Chính là ''Phúc-Lộc-Minh-Niên'' khởi đầu!
Nhà chong đèn đến canh thâu
Thức ăn, đồ uống, khay trầu...đem ra
Mứt cay phải có ấm trà
Rượu nồng chẳng thiếu thịt thà, mực khô...
Cháo gà nóng hổi đầy tô
Ăn gì Cha cũng trầm trồ khen ngon!!!
Mẹ già sung sướng cười giòn
Bảo ''Cha khéo nịnh Mẹ-con nhà nầy!!!''
Xuân như ''tiên cảnh sum vầy''!!!
Giờ cầm thiệp đọc nơi đây, nhớ nhà!!!
Nay mồ côi Mẹ, lẫn Cha
Tai nghe khúc nhạc ''XUÂN CA'', lòng buồn!!!
Đức Quốc, Giao-Thừa âm lịch 2008
Tác giả bài viết: Phan văn Phước
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Antôn Nguyễn Hữu Quỳnh (Năm) là một y sĩ và là thầy giảng; sinh năm 1768 tại Mỹ Hương, Quảng Bình; chết 10 tháng 7 năm 1840 tại Ðồng Hới. Ngài bị bắt năm 1838 vì thuộc Hội Thừa Sai Balê. Trong hai năm tù ngài chăm lo cho các tù nhân và chịu đựng nhiều cuộc tra tấn. Bị xử giảo (thắt...