Đôi chân tôi rã rời, đầu tôi đau buốt. Tôi đã có danh sách một số người quả quyết rằng họ không cần quà cáp, nhưng tôi biết họ sẽ rất buồn nếu như tôi chẳng tặng quà gì cho họ!
Mua quà cho ''người cái gì cũng có'' để rồi mình lại hối tiếc vì đã tốn kém nhiều tiền! Cho nên, tôi thấy tặng quà là việc chẳng có tí gì làm tôi thích thú cả!
Tôi vội vã cho những món hàng cuối cùng vào xe đẩy, rồi đi tới những dòng người xếp hàng thật dài.
Đứng trước tôi là hai đứa trẻ: cậu bé khoảng năm tuổi và cô bé nhỏ hơn. Bé trai mặc áo rách, quần jean ngắn cũn, mang giày tennis tả tơi, lớn quá khổ. Bàn tay cáu bẩn của nó nắm chặt mấy tờ đôla. Quần áo của đứa bé gái cũng giống y anh nó vậy.
Mái tóc cô bé xỉn màu, có những lọn tóc xoăn. Trong tay nó là đôi dép màu vàng bóng, thật đẹp. Trong lúc tiếng nhạc Giáng Sinh vang lên từ hệ thống stereo ở cửa hàng, cô khe khẽ ngân nga theo, dù lạc điệu, mà dễ thương.
Đã tới phiên ''ba người chúng tôi'', cô bé cẩn thận đặt đôi giày lên quầy. Người thu ngân in hóa đơn và nói: ''Của cháu là 6,09 đô.''
Cậu bé đặt những đồng tiền rách của mình trên mặt quầy, rồi lục tìm... trong túi, có được tất cả là 5,12 đô và nói: ''Cháu nghĩ rằng chúng cháu phải trả đôi giày lại. Có lẽ ngày mai, chúng cháu mới đủ tiền.''
Nghe anh nói thế, cô bé nức nở: ''Nhưng Chúa Giêsu sẽ rất thích đôi giày này cơ mà!''
Cậu bé năn nỉ em: ''Thôi được, chúng ta về nhà kiếm thêm, em à, đừng khóc nữa, rồi chúng ta sẽ quay trở lại mua!''
Tôi nhanh chóng đưa cho người thu ngân ba đô.
Bỗng nhiên, đôi cánh tay ôm lấy tôi và giọng nói nhỏ nhẹ: ''Cháu cảm ơn cô nhiều lắm!''
Tôi hỏi: ''Ý của cháu là gì khi nói rằng Chúa Giêsu sẽ thích đôi giày này?''
Cậu bé đáp: ''Mẹ cháu bệnh và sẽ lên Thiên Đàng. Ba bảo mẹ sẽ về với Chúa trước Lễ Giáng Sinh.''
Bé gái nói thêm: ''Cô dạy Giáo Lý bảo rằng Thiên Đàng huy hoàng, rực rỡ, đẹp lắm! Mẹ cháu sẽ rất đẹp khi mang đôi giày này để lên với Chúa, phải không, cô?''
Nước mắt tôi tuôn trào cùng với những giọt lệ lăn trên má của em bé.
Tôi đáp: ''Đúng, cô tin chắc là mẹ cháu sẽ rất đẹp.''
Con cám ơn Chúa Cứu Thế đã đưa con đến gặp Ngài qua hai đứa trẻ ấy! Con không chỉ tặng Quà Giáng Sinh cho chúng nó, mà cho chính Chúa Giêsu!
Tác giả bài viết: Phan văn Phước sưu tầm bài viết ''vô danh'' và đặt tựa đề theo nội dung
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Matthêu Nguyễn Văn Phượng (Ðắc), Sinh năm 1808 tại Kẻ Lái, Quảng Bình, Trùm họ, Cũng như Anrê Dũng-Lạc, ngài dùng tên hiệu. Bị xử trảm (chết chém) ngày 26/05/1861 tại Ðồng Hới dưới đời vua Tự Ðức, được phong Chân Phước ngày 11/04/1909 do Ðức Piô X, Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô...