Đừng xét đoán, đừng lên án người khác nhưng hãy tha thứ: bằng cách này, chúng ta bắt chước lòng thương xót của Chúa Cha. "Để không phạm sai lầm" trong cuộc sống, chúng ta cần "bắt chước Thiên Chúa", "và bước đi trước mắt Người".
Lòng thương xót của Thiên Chúa là một điều rất lớn lao. Chúng ta đừng quên điều này. Có nhiều người nói: "Tôi đã làm rất nhiều điều tồi tệ. Tôi đã đặt chỗ ở hoả ngục rồi, tôi sẽ không thể quay trở lại nữa". Nhưng bạn có nghĩ đến lòng thương xót của Chúa không? Chúng ta hãy nhớ lại câu chuyện của một bà góa nghèo đi xưng tội với cha sở họ Ars. Chồng bà đã tự tìm đến cái chết; và có lẽ ông đã nhảy cầu tự tử. Bà đã khóc rất nhiều. Bà nói: "Con là một kẻ tội lỗi, một kẻ khốn cùng. Nhưng tội nghiệp cho chồng con! Ông ấy đang ở hoả ngục rồi! Ông ấy tự tử, mà tự tử là một tội trọng. Ông ấy đang ở hoả ngục rồi". Và cha sở họ Ars nói: "Nhưng, thưa bà, giữa cây cầu và dòng sông vẫn có lòng thương xót của Thiên Chúa". Sau cùng và sau cùng, vẫn có lòng thương xót của Thiên Chúa.
Những thói quen tốt cho Mùa Chay
Để đặt mình vào con đường của lòng thương xót, Chúa Giêsu đưa ra ba gợi ý rất thiết thực. Trước hết, đừng "xét đoán". Đó là một "thói quen xấu" ta cần phải từ bỏ, nhất là trong Mùa Chay này.
Nó là thói quen đi vào cuộc đời của chúng ta mà chúng ta không nhận ra. Ví dụ, để bắt đầu một câu chuyện: "Bạn có thấy những gì ông ta, bà ta làm không?" Đó là xét đoán về người khác. Chúng ta thử xét xem chúng ta xét đoán người khác bao nhiêu lần một ngày. Nhưng làm ơn đi! Dường như tất cả chúng ta đều là những thẩm phán sai lầm đấy! Thông thường, để bắt đầu câu chuyện, chúng ta thường hay nhận xét về người khác: Nhìn mà xem, cô ấy mới làm phẫu thuật thậm mỹ đấy! Nhưng mà xấu hơn trước nhiều.
Thứ đến, chúng ta đừng lên án. Và cuối cùng, hãy tha thứ, ngay cả khi điều ấy "rất khó", vì nơi hành vi của mình, chúng ta cho Thiên Chúa thấy cái đấu, cái lượng mà Người nên đối xử với chúng ta.
Hãy mở túi
Hãy học biết sự khôn ngoan của lòng quảng đại và rộng lượng, như là phương cách tuyệt vời để bỏ thói “nói hành nói xấu”. Chừng nào còn thói ấy, chúng ta tiếp tục phán xét, lên án và gần như không khi nào tha thứ.
Chúa Giêsu dạy chúng ta: hãy cho đi. Hãy cho đi và anh em sẽ được cho lại. Hãy quảng đại cho đi. Đừng là những cái túi khép kín. Hãy quảng đại cho người nghèo, cho những ai thiếu thốn, và hãy cho đi nhiều thứ khác: hãy trao tặng những lời khuyên, hãy trao tặng nụ cười. Hãy mỉm cười. Luôn luôn cho đi và cho đi.
Hãy cho và anh em sẽ được nhận. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, vì Người là Đẩng rộng lượng: Chúng ta trao tặng một thì Người tặng trao gấp trăm điều chúng ta đã cho đi.
Hãy sống bố thí và cho đi nhưng đừng chỉ bố thí vật chất, mà còn cần phải cho đi cả tinh thần nữa: hãy dành giờ ở với những người cần đến bạn, hãy thăm viếng những ai tật nguyền và hãy mỉm cười với họ.
Tác giả bài viết: Trần Đỉnh, SJ
Nguồn tin: vi.radiovaticana.va
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Anrê Trần Văn Trông, sinh 1814 tại Kim Long, Huế; chết 28 tháng 11, 1835 tại An Hòa, Huế. Anrê Trông là một binh sĩ trẻ tuổi, một thợ dệt tơ của nhà vua, và thuộc Hội Thừa Sai Balê. Khi triều đình khám phá ra sự liên hệ này năm 1834, ngài bị bắt, bị truất hết chức tước, và bị giam...